HDK (Admin) [ Off] 14.05.2024 / |
- Ko có ai cứu mày đâu, mày kêu vô ích thôi !!! Ha ha ha !!!
Tôi quay lại phía đó thì thấy có 1 người đàn ông đang ngồi trên ghế của giáo viên và hình như đang nhìn về phía tôi... Đúng lúc này cái đèn chết tiệt kia lại chớp chớp ság xong lại tắt nhưng nó cũng đủ để tôi thấy đc cái hình dạng ma quỷ kia... Người đàn ông đó bỗng đứng dậy và tiến về phía tôi... À không phả là bay về phía tôi mới đúng, bởi vì ông ta không có chân... Tôi gần như chết đứng, cái đèn vẫn chớp tắt liên tục và lúcnày tôi có thể thấy ông ta không phải là người bình thường, ông tabay lơ lửng trên không với 1 cái chân bị cụt đến đầu gối và cái cònlại thì mất hẳn,máu chảy ra từ 2 cái chân ấy thành 1 vũng dướ sànnhà... 2 tay ông ta cũng không còn lành lặn, 2 cánh tay trơ ra toàn xương trắng và gương mặt thì chỉ còn 1 nữa là thấy đc còn 1 nữa thì đang thối rữa ra với ròi bọ bò nhúc nhúc... Lúc này cái tôi muốn là là chạy khỏi đây thật nhanh nhưng không hiểu sao chân tôi không nghe theo lệnh của tôi... Tôi gần như là chết đứngtại đó khi mà tôi biết mình không còn lối thoát nữa rồi, và sắp bị cái thứ kinh dị kia làm thịt.
Tôi nhắm mắt lại chờ đợi và mặc cho số phận định đoạt thì ngay lúc ấy, 1 cơn gió mạnh nổi lên làmcái cửa sau đập mạnh vào nhau khiến tôi giật mình và thấy nó hình như chưa bị khóa, tôi chạy nhanh về phía đó và dùng hết sứcbình sinh để đạp tung cánh cửa ấy ra... Đạp đến cái thứ 3 thì cánh cử bung ra, tôi chạy nhanh ra ngoài và đóng sâp cửa lại, cài then vào để chắc rằg nó sẽ khôngra đc nữa... Bên ngoài trời bắt đầumưa, những cơn mưa mùa hè miền Bắc Bộ thường rất lớn và nặng hạt... Tôi đứng đó ngay trc cửa lớp định thần lại và thở gấp như vừa chạy nước rút vậy... Tôi vẫ chưa thể tin vào những gì mình vừ chứng kiến, vì nếu theo khoa học thì ma quỷ là không có thật, vậy những cái tôi vừa nhìn thấy là cái gì... Lúc này tôi kiểm tra lại cái then cửa và nghĩ rằng chắc nó sẽ không thể ra ngoài đc nữa rồi nên tôi yên tâm phần nào...
Ngoài hành lang vẫn mất điện, tôi nghĩ rằng chắc mưa lớn, sét đánh đã làm đứt mất 1 số đường dây điện nào đó rồi... Thế nhưng tại sao cả trường mất điện mà cái đèn trong kia nó lại có điện để màchớp như thế... Trí tò mò của tôi lần này đã chiến thắng, tôi đi gần về phía cái cửa và nhìn qua ô cửa kính, cái đèn nó vẫn chớp chớp như thế nhưng không có điện saonó lại chớp đc nhỉ...???
Đang suy nghĩ và chăm chú nhìn vào ô cửa thì bỗng "Rầm" 1 cái 1 bàn tay từ bên trong phòng học đập mạnh vào phía ô cửa kính khiên tôi giật mình lùi lại... Nhìn kỹvào đó thì cánh tay không còn đó nữa và thay vào đó là 1 bóng tối dày đặc bao trùm lấy cả phòng học và vô tình biến cái cửa kính ấythành 1 tấm gương... Tôi có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt mình ở trong đó và còn kinh hãi hơn nữa khi xuất hiện cùng với tôi ở trong tấm gương ấy là cái bóng ma hồi nãy ở trong lớp... Nó đứng ngay sau lưng tôi... và tôi cảm thấy có cái gì đó đang chạm vào cai tôi, tôi giật mình quay lại thì thấy đó là cánh tay toàn xương trắng của lão ấy và lạo ấy đang túm chặt lấy tôi... Tôi gạt phăng cánh tay của lão ta ra và bỏ chạy... Lúc này đèn ngoài hành lang cũng chớp tắt liên tục...
Tôi chạy nhanh hết mức có thể đểxuống đc tầng một và tôi lao ra ngoài khoảng sân mặc dù trời đang mưa lớn... Tôi vẫn thấy cô gái đó ngồi bên hồ súng, tôi chạy lại đó và luôn miệng kêu :
- Chị gì ơi cứu em với... Trường này có ma đấy, chạy ra khỏi đây đi không chết hết cả đấy... !!!
Tôi chưa nói hết câu thì cô ta quay sang nhìn tôi...MẶt cô ta trắng nhợt nhạt và rồi cô ta cười với tôi 1 nụ cười ma quỷ sau đó cô ta dần dần biến mất...Tôi không còn tin vào mắt mình nữa, tôi như phát điên vì những gì mình nhìn thấy...Tôi chạy thật nhanh về phía phòng bảo vệ để kêu cứu nhưng khi đến đó thì không có ai... Lúc này ở dãy A có ánh đèn đang di chuyển... Tôi chạyra thì thấy có một bóng người cầm đèn đang di chuyện thật chậm rãi trên tầng 3, thầm nghĩ chắc đó là bác bảo vệ đang đi tuần tra nên tôi vừa chạy lên đó vừa hét thật to cầu cứu... Nhưng không hề thấy 1 tiếng đáp trả nàomà ánh đèn vẫn di chuyển chầm chậm về phía cuối của dãy hành lang...
Tôi chạy trên chiếc cầu thang nhỏ xíu và tối om không một ánh đèn nằm ở đầu dãy gần chỗ phòng bảo vệ để lên tầng 3... Tôi chạy thật nhanh, thật nhanh, ngoài trờimưa vẫn thật nặng hạt và gió thổimỗi lúc 1 mạnh cũng giống như những bước chân của tôi chạy trên những bậc cầu thang ngày một nhanh vậy...
Lên đến tầng 3, tôi vẫn thấy ánh đèn thấp thoáng ở đó và di chuyển chậm chậm về phía cuối dãy nhà... Tôi chạy theo và kêu cứu thật to và hy vọng sẽ có 1 tiếng đáp trả hay dù chỉ là quay ánh đèn lại phía tôi lúc này cũng làm tôi yên tâm phần nào... Nhưngkhông... Ko hề có 1 tiếng đáp trả hay bất kỳ 1 động tĩnh nào từ phía người đó, người ấy vẫn đi và dường như ngày càng đi nhanh hơn... Tôi chạy thật nhanh, chạy hết sức bình sinh đến đó và thấy có 1 căn phòng đang mở rộng cửa... Và ánh sáng hắt ra từ trong đó... Tôi chạy nhanh vào đó mong rằng sẽ có một sự giúp đỡ...
Nhưng....
Khi tôi vừa vào trong thì khung cảnh trái ngược hẳn với những gìtôi tưởng tượng... Bên trong là đồ đạc ngổn ngang, bụi và mạng nhện bám đầy trong đó, dường như căn phòng đã từ rất lâu rồi không có ai sử dụng đến... Ở giữa phòng có 1 cái bàn nhỏ, bên trên có 1 bức ảnh nhưng do tối quá tôi không thấy đc rõ là ảnh gì... Lúc này ánh đèn trong góc nhà nhấp nháy như sắp muốn tắt rồi nó lại sáng bừng lên. Tôi nhìn về phía đó và thấy ở đó không phải bác bảo vệ mà là 1 người đàn bà, có lẽ là bà lao công... Tôi thắc mắc: "Tại sao bà lao công lại lên đây giờ này, không lẽ bà ấy lên dọn phòng, mà dọn phòng ai lại dọn giờ này ???" .
Tôi đang định mở miệng hỏi thì bà ấy quay mặt về phía tôi, và đi từ từ về phía cái bàn, sau đó bà ấytrèo lên trên cái bàn ấy... Tôi đứa mắt nhìn theo và tôi há hốc mồm kinh hãi khi trên trần nhà là 1 sợi dây đc thắt thòng lọng đang đungđưa ngay phía trên cái bàn đó... Lúc này cái đèn đang soi thẳng vào mặt bà ấy và tôi thấy mặt bà ấy có cái gì đó rất rất lạ... nó trắng nhợt nhạt và ánh mắt dường như vô hồn... Đó không phải khuôn mặt của người sống... Tôi bất giác lùi lại theo phản xạ và đúng lúc này 1 tia sét rạch ngang bầu trời làm sáng bừng tất cả lên trong 1 tíc tắc và tiếng sấm rền vang trên bầu trời đã át đi tiếng hét kinh hãi của tôi trong đêm ấy...
Tia sét bừng sáng chỉ trong 1 tíc tắc nhưng 1 tíc tắc ngắn ngủi ấy cũng đủ để tôi nhận thấy trên cái bàn kia không chỉ là 1 bức ảnh bình thường mà là 1 bức ảnh thờ,trước bức ảnh ấy là 1 bát hương và người trong ảnh không ai khácchính là cái người đàn bà dang chuẩn bị treo lủng lẳng ở trên đó... Tôi hét lên đầu kinh hãi và ngã ra phía sau... Bà ta đưa đầu vào thòng lọng rồi quay sáng phíatôi... Lúc này bà ta đá đổ cái bàn rồi bà ta đung đưa trên trần nhà cùng với cái dây thắt chặt ở cổ... Tôi lúc này dường như không cònsức để chạy nữa, tôi ngồi đó, ú ớ không nói thành lời, mắt không dời khỏi cái hình ảnh đó dù chỉ là chốc lát... Bà ta đu đưa 1 lúc rồi bỗng quay về phía tôi... khuôn mặt bà ta bắt đầu rữa ra và bốc mùi hôi thối kinh khủng khiến tôi bất giác đưa tay lên che miệng lại... Tôi quay mặt đi và nôn khan vài cái... Lúc tôi quay lưng lại thì thấy bà ta đang ở ngay trước mặt mình và cười 1 cách ma quái đáng sợ... Lúc này tôi không còn giữ nổi bình tĩnh nữa, tôi hét lên 1tiếng rồi ngất lịm đi......
Tôi giật mình tỉnh dậy và thấy tôi đang nằm trên giường ở nhà, nhìn đi nhìn lại, dụi mắt thật kỹ, véo mình 1 cái thật đau và tôi thở phào nhẹ nhõm :